Sunday, October 5, 2008

Thấy




Thấy gió thổi tóc rối
Thấy nắng vàng rất vội
Thấy thuyền neo đậu bến yên bình
Thấy tràn ngập Bạch Dinh
Những sườn hoa sứ ngát

Thấy bạn mình đi lạc
Kiểu tung ta tung tăng
Và ra vẻ bất cần
Cái tình yêu -cho biết

Thấy bạn mình rất nhọc
Túm váy leo lên đồi
Và thở dốc ra rồi
Quên luôn cầu nguyện Chúa

Entry sau sẽ nhớ
Post ảnh các gái lên
Có khi kiếm bộn tiền
Nhờ vào ...cây, hoa, lá
Đã làm nền đây đó
Đôn hình gáis xinh lên

Thôi ko nói liên thiên
Làm lu mờ hình gáis.


Post đâyyyyyyyyyy

6 comments:

  1. Ối dồi! Nhanh nhể!

    ReplyDelete
  2. Bái phục nhà thơ PT đấy, em tung tăng với gió biển hai ngày ko "rặn" ra được một câu thế mà chơi nguyên một bài

    ReplyDelete
  3. Too much love will kill youOctober 5, 2008 at 9:41 PM

    2 khổ đầu hay vì làm theo kiểu cảm xúc trong sáng
    2 khổ sau dở vì làm vì cố gắng dìm hàng (cảm xúc k trong sáng) :p

    ReplyDelete
  4. Cũng vừa đc dân chơi sài thành cho đi du lịch VT qua ảnh, dưng toàn cảnh k thôi, mà "k có ng, mặt đất hóa hoang vu", nên chả thấy đẹp tẹo nào. Giừ đọc bài thơ này rùi tưởng tượng còn thấy thơ mộng chút, nhất là cái các e "túm váy leo lên đồi" ý, thật là 1 khung hình lãng mạn ;))

    ReplyDelete
  5. @Climb...: Chao ôi! Nghệ thuật chỉ là ánh trăng lừa dối! Tớ thì ngồi đây, tưởng ra bao điều, còn các bạn, các bạn leo trèo tí tởn. Bảo sao...
    @Too...: ơ, dìm đâu mà dìm, tả thực thuần khiết thế còn gì
    @Kj: Ấy là anh chưa thấy gió từ biển thổi vào lồng lộng cỡ nào đấy!

    ReplyDelete