Tuesday, December 23, 2008

Entry for December 24, 2008




Cũng nao nức Giáng Sinh đây này!

Vui thật vui nhé tất cả mọi người!

Wednesday, December 3, 2008

Thơ tình ngày biển động




"Chưa bao giờ anh ước đâu em
Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa…

Trời ơi! Buổi sớm quá chừng thơm
Anh gặp lại hương sen, năm anh mười tám tuổi,
Một ánh vui táo tợn của mùa hè,
Khi những vệt ong hôn vào nhuỵ hoa cháy bừng như vệt lửa,
Những trận lốc, những cơn mưa trước hồn anh bỏ ngỏ…
Và ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa
Có thể nào anh ước đâu em?…

Rất nhiều chuyện qua rồi. Rất nhiều chuyện giống như quên
Sau tuổi hai mươi, ngỡ không cần đến nữa:
Chút xôn xao trong hàng cây nắng nhỏ,
Giọt nước tròn rung rinh trong lá sen,
Cả gợn sóng mơ hồ trong ánh mắt riêng em,
Màu trời xám mênh mông ngày động biển,
Cánh bướm mai hồng, cơn mưa chiều tím,
Một cửa sổ lặng thầm chi chút những sao rơi…
Hạnh phúc ta cần, thực cũng giản đơn thôi
Như chỉ ở trước ta trên một tầm tay với,
Ngỡ rảo bước là sớm chiều đã tới
Suốt cuộc đời, sao vẫn giục mình đi?
Em có thể là gì sau trang sách Pauxtốpxki?
Là một ánh bình minh xanh mờ không thể tắt?
Hay hương mát rừng thông cao ẩm ướt?
Một bóng mây khắc khoải cả mùa hè?
Anh không biết dãy phố ta đi hôm ấy gọi là gì?
Không biết lá cây trên đầu sao buổi chiều phát sáng?
Giọt nước mắt long lanh giữa tình yêu, tình bạn,
Những kỷ niệm nơi này xáo trộn với nơi kia

Anh và em (chỉ thế thôi). Và không có Pauxtốpxki
“Ta đã lớn. Mà Pauxtốpxki đã chết!”
Chỉ còn lại cuối cùng những cảm thông da diết
Của tất cả những gì vừa có lại vừa không…
Tất cả có thế thôi! Em - Màu trong suốt của trời xanh trên phố thợ,
Chỗ mặn nhất của đầu bọt sóng tự khơi xa,
Lại cũng là vết thương của anh, tuổi thơ của anh, nơi ẩn kín của hồn anh bão tố,
Lá cỏ bồng gió ru trên bãi cát khô cằn,
Đốm lửa nhỏ bất ngờ trong một đêm ngủ rừng, hai bàn tay lạnh cóng,
Hay màu ngói đỏ đầu tiên, sau cả cuộc chiến tranh dài!
Em thao thức trong anh lòng yêu lớn - Con Người!
Yêu những thứ bị tàn phá đi, bây giờ cần dựng lại
Yêu một cái cây tự lúc phải gây mầm cho đến khi ra trái,
Yêu cái đẹp của cuộc đời, để buộc nó sản sinh thêm…

Chưa bao giờ anh ước đâu em
Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa!"

-BẰNG VIỆT-


Muốn post bài thơ này lên, để tặng cho bạn bè của tôi.

Cho tình yêu cách ngàn ki lô mét. Bỗng một ngày trở thành sự thật. Anh trở về ngày Tết-đón cô dâu. Cái lá sen- rau má ở trên đầu. Em nhận lấy, em để dành... gói sắn.

Cho mất mát, đớn đau được trở thành lành lặn. Quá khứ ngủ yên, quá khứ đã xa rồi. Lại một ngày Anh gặp được em ơi. Em làm sống trong anh cả những hồng cầu đã chết *

Cho đơn côi, lẻ bóng những đêm dài. Em nhân hậu, em tìm rồi sẽ gặp.

Em mở lòng mình đi, thế gian kia rộng khắp. Thiếu làm sao, nửa đích thực đời mình.

Cho yêu thương chưa kịp hiện hình. Anh đánh mất, anh lỡ tay rồi "cồn cào" thấy thiếu. Anh sẽ thấy cuộc sống này kì diệu. Anh cho đi, anh sẽ nhận lại rất nhiều.

Cảm hứng từ buổi cùng bạn đi thử váy cưới, từ thiếp mời, từ những câu chuyện rất đời của những người sống quanh mình. Tặng cho các bạn/anh/chị/em đấy!

P.S: * (mượn tứ thơ XQ "biết làm sống những hồng cầu đã chết..."). Ảnh chôm từ trên mạng, cái váy đẹp nhỉ, mình thích!


Sunday, November 9, 2008

Entry for November 10, 2008




Hôm qua tối muộn bạn C trở về mang theo một cái lịch, 26-11 ăn hỏi, 6-12 cưới (lịch âm).

Rứa là xong, rứa là bạn Chung xong và cộ đô Huệ của em và bạn Nhọ cụng xong!

Thursday, October 23, 2008

Entry for October 23, 2008

Image008


Xin lỗi các tình yêu nhá!
Các tình yêu bây giờ ngắm lại em đê, đủ tiêu chuẩn để làm mọi việc chứ nói gì đến cái qui định rồ dại để đi xe máy nhá (.
Thế nên cái tình yêu nào có cái tư tưởng chiếm hữu (em nói ai thì nó tự biết) thì dẹp ngay từ trong trứng nước nhá! Nói nhanh cho vuông nhỉ các Tình Yêu nhỉ? Hí hí...


Sunday, October 5, 2008

Rao




Đây ạ! Lời hứa dành cho entry trước.
Entry ko có tính chất dìm hàng, post chơi thế thôi. Ờ!

Thấy




Thấy gió thổi tóc rối
Thấy nắng vàng rất vội
Thấy thuyền neo đậu bến yên bình
Thấy tràn ngập Bạch Dinh
Những sườn hoa sứ ngát

Thấy bạn mình đi lạc
Kiểu tung ta tung tăng
Và ra vẻ bất cần
Cái tình yêu -cho biết

Thấy bạn mình rất nhọc
Túm váy leo lên đồi
Và thở dốc ra rồi
Quên luôn cầu nguyện Chúa

Entry sau sẽ nhớ
Post ảnh các gái lên
Có khi kiếm bộn tiền
Nhờ vào ...cây, hoa, lá
Đã làm nền đây đó
Đôn hình gáis xinh lên

Thôi ko nói liên thiên
Làm lu mờ hình gáis.


Post đâyyyyyyyyyy

Monday, August 25, 2008

Entry for August 26, 2008



này cô gà mái kia
hoặc chạy thật nhanh hoặc dừng hẳn lại
ta không phải gã trống choai rồ dại
nay nhảy cành chanh mai cành bưởi cành bòng
.
ta cần một ổ rơm những quả trứng hồng
cần tiếng tục tục tục dịu dàng
rất mẹ gà và cũng đầy mái tính
cần lúc sương đêm quáng mờ quáng mịt
có mùi gà dẫn lối ta về.

.

TRẦN ĐÌNH THỌ

Tuesday, August 12, 2008

Entry for August 12, 2008




À, cho Em khoe cái góc nhỏ xanh mướt của em và hoa Nguyệt quế thơm ngát cái nhé! Kể ra, em cũng biết công gieo trồng đấy chứ nhỉ? :)

Saturday, July 12, 2008

Entry for July 12, 2008




"Vì chàng thiếp phải ăn mâm
Chứ riêng mình thiếp ăn thầm cũng xong"
Hôm nay chàng tuốt Hạ Long
Vui vầy với sóng mà ko đường về
Tiện đây thiếp báo tứ bề
ai mâm, thớt sẵn thiếp xề lại ngay....


He he, cái này là cho cái hợp đồng 60 năm đi ăn mảnh Hạ Long và cho bạn Thanh da mướt mượt hẹn tối cơm bưng nước rót đón mình. Tại tự dưng lướt blog gặp cái blast nhà người mà cám cảnh mình vậy mà. ..hihi